- CHÂN DUNG NỮ THI SĨ TRƯƠNG HOÀI THIÊN.
Nhà Thơ: TRƯƠNG THỊ HOÀI THIÊNNghệ sĩ: Ngâm ThơBút danh : Trương Hoài ThiênFacebook : Thiên TrươngSinh năm :1977Địa chỉ : Phường Tân Hiệp – Biên Hòa – Đồng NaiNghề nghiệp: Kinh Doanh ĐT 0375008841.0937676172.
Trương Hoài Thiên sinh ngày 4 tháng 6 năm 1977 tại xã An Ninh, huyện Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình. Trong một gia đình có truyền thống Cách Mạng. Các anh và hai em trai đều là Sỹ quan QĐND VN.
Vùng đất miền Trung cát trắng Quảng Bình với quanh năm nắng gió lại là nơi sinh ra những hiền tài xuất chúng như Đại tướng huyền thoại Võ Nguyên Giáp. Người dân Quảng Bình dẫu vất vả nhưng cần cù, chất phác … Với sự hiếu học và lòng yêu nước nồng nàn đã viết lên những trang sử chói lọi trong cuộc chiến tranh chống Đế quốc Mỹ xâm lược… Quảng Bình là tiền đồn vững chắc của quân và dân ta đã phải hứng chịu bom đạn cày xới suốt ngày đêmDòng Nhật Lệ trong xanh, hiền hòa đã từng nổi sóng, chứng nhân lịch sử cho tinh thần quyết tử để bảo vệ thành quả Cách mạng. Mẹ Suốt Anh hùng đã đi vào huyền thoại văn học trong bài thơ của Nhà thơ Tố Hữu mà hầu hết người dân Việt đều thuộc lòng. Vẫn còn đó những bãi chiến trường xưa : Đồng Hới, Bến phà Long Đại Anh hùng …Bằng những bàn tay, khối óc và nghị lực phi thường. Ngày nay, người dân Quảng Bình đang tập chung xây dựng quê hương ngày một giàu đẹp. Được thiên nhiên ban tặng những cảnh đẹp tuyệt vời trong đó nổi bật là động Phong Nha Kẻ Bàng nổi tiếng . Được công nhận là Di sản thiên nhiên thế giới .-Từ nhỏ, Trương Hoài Thiên đã ham học, và đặc biệt yêu thơ từ khi còn cắp sách đến trường. Nhưng những biến cố trong cuộc sống, chị phải tạm xa ước mơ của chính mình._ Năm 1995. Khi vừa rời ghế nhà trường, Hoài Thiên theo gia đình của Anh trai vào lập nghiệp tại Biên Hòa, Đồng Nai… Trên quê hương mới, chị hòa đồng và bắt đầu cho một cuộc sống mới. Chị xin vào làm công nhân một Cty Liên doanh, ở đây chị đã gặp một chàng thợ điện hiền lành và hai người lên duyên vợ chồngHạnh phúc tưởng chừng như mỉm cười khi lần lượt hai người con đẹp như thiên thần ra đời. Nhưng một biến cố đã ập xuống ngôi nhà nhỏ của chị. Năm 2007 người chồng đã cùng chị xây dựng hạnh phúc cho gia đình, anh đã gặp một tai nạn lao động rồi để lại di chứng suốt đời. Một cú sốc khủng khiếp… Mọi gánh nặng được đặt vào đôi vai bé nhỏ, với vóc dáng mảnh mai chị đã vừa làm mẹ vừa làm cha để nuôi dưỡng 2 đưa con thơ dại khi con trai thứ hai chưa đầy tuổi.Chị tâm sự vời tôi vào một buổi chiều tháng 6 với đôi mắt nhìn xa xăm mang đầy ưu tư giọt nước mắt đã lăn trên gò má chị nhớ lại ngày xưaChị nói! Ngày đó..” Đã có lúc tôi nghĩ đời mình là hết, tuyệt vọng vô cùng, muốn buông xuôi tất cả phó mặc cho cuộc đời sô đẩy. Nhưng nhìn hai đứa trẻ hồn nhiên vô tư nó không có tội mình sinh nó ra và phải có trách nhiệm với nó vì các con, tôi lại có động lực để vượt qua những khó khăn trong cuộc sống, cùng với sự giúp đỡ của anh, chị, em, hai bên gia đình nội ngoại và những lời động viên của bạn bè, người thân. Tôi cố gắng gượng dậy bằng nghị lực của mình để cố gắng vươn lên mọi nghịch cảnh.”””Chính trong thời gian đó. Thơ như một người bạn thân thiết nhất để tôi có thể tâm sự, trải lòng và gởi gắm những khát vọng, lấp đi nỗi buồn trông trải và hướng tâm hồn mình tới một tương lai tốt đẹpHoài Thiên viết nhiều thể loại thơ, và nhiều đề tài. Đặc biệt là tình yêu quê hương đất nước. Tình cảm chân thành, câu từ mộc mạc nhưng sâu sắc luôn mong muốn hướng thiện như chính con người chị.Trong sự nghiệp hoạt động thơ ca của mình. Chị vừa là nghệ sĩ diễn ngâm thơ trên các CLB, trang thơ, chị đã cống hiến, chung tay xây dựng phát triển với một số CLB được vinh dự nhận Bảng Vàng Vinh Danh và rất nhiều giấy khen của CLB THƠ VN.Chị cũng đã có nhiều thi phẩm được in chung với các CLB, chị đang chuẩn bị cho ra mắt một tập thơ riêng của mình.Hôm nay Ánh Dương rất hân hạnh được tiếp chuyện với chị mới thấy được sự tinh tế và lòng yêu thơ văn của chị lúc nào cũng hừng hực tràn đầy cảm xúc…Ánh Dương xin mời quý vị hãy trải qua những cung bậc, cảm xúc từ sâu trong tâm hồn của chị, qua chùm thơ gồm 20 thi phẩm đặc sắc mang rất nhiều tâm trạng Vui, buồn, biết ơn, đôi lúc là sự khát khao cháy bỏng, cùng những nỗi nhớ thương da diết đến cồn cào. Chị đã thả lỏng tâm hồn vào những nốt trầm thanh bổng để dung hòa và cho ra mắt những thi phẩm tuyệt vời.Bài 1
- THU ĐỘC LẬP
Thơ: Trương Hoài ThiênThu tháng tám cả Ba Đình rực rỡĐỏ mầu cờ vang khúc tiến quân caTriệu trái tim không phân biệt trẻ giàCùng hòa nhịp trong bài ca chiến thắngBác đứng đó cả Quảng trường im lặngHỏi đồng bào nghe có được rõ khôngNhư người cha với tình cảm ấm nồngĐời gian khổ bàn tay Người khỏa lấpVọng lời Bác đọc Tuyên Ngôn Độc- LậpSuốt ngàn đời ơi Tổ Quốc Việt NamTừ núi cao tới miền biển rừng tràmCả thế giới đều nghiêng mình kính nểTrang lịch sử mốc son truyền hậu thếBốn ngàn năm thắp sáng những chặng đườngTên tuổi người gom trọn cả yêu thươngCho hồn nước mãi trường tồn bất tửHứa cùng Bác chúng con xin quyết giữBiển trời này với cuộc sống bình yênTừ đảo xa tới quê mẹ đất liềnDòng máu đỏ nguyện hiến dâng Tổ Quốc.Bài 2
VỀ QUÊ EM QUẢNG BÌNH
Thơ : Trương Hoài ThiênMiền cát trắng mà thân thương đến lạƠi Quảng Bình yêu quý đã từ lâuVề quê em đi trên những nhịp cầuDòng Nhật Lệ như khắc sâu nổi nhớỪ có phải đôi mình nhiều duyên nợĐể bây giờ như hòa vỡ thương yêuNgắm hoàng hôn miền cát trắng trong chiềuCó bóng mẹ đi liêu xiêu trong gióƠi cô gái dáng thướt tha má đỏĐã bao đêm anh vò võ mong chờNay trở về ta nối những ước mơCùng sánh bước trên bờ sông quê mẹQuảng Bình hỡi sao mà yêu đến thếNặng ân tình như không thể chia xaEm dẫn anh thăm cô bác một nhàCâu thệ ước cho tình ta thắm quyệnPhút tạ từ bước ngập ngừng lưu luyếnĐêm trăng mờ anh tính chuyện trầu cauTình đơn sơ chẳng ham hố tham giàuChỉ hạnh phúc mình bên nhau là đủ.Bài 3
THÁNG SÁU YÊU THƯƠNG
Thơ : Trương Hoài Thiên
Mùa hạ về sao quá đỗi yêu thươngNhưng tháng sáu vấn vương nhiều hơn nữaNgày sinh nhật dâng niềm vui chan chứaNhững nghĩa tình như rực lửa trong timTháng sáu ơi ta men lối kiếm tìmTrong sâu thẳm kí ức ghim kỉ niệmNgày sinh hạ mẹ cưng chiều âu yếmCha dâng trào bao niềm nỗi mừng vuiThời gian qua bao buồn khổ bùi ngùiNghe mẹ kể con ơi nhà nghèo lắmBữa ăn vội chỉ mong nhiều khoai sắnBát cơm đầy dành hẳn trọn cho conNhà đông người cha mẹ phải héo honRa đồng ruộng thêm dăm con cua cáVào độ ấy trong làng nghề bún cảRạng sương mờ Chị đã bán đổi lươngKỉ niệm về ôi thương quá là thươngEm thơ dại chỉ thường ăn và ngủChuyện khuya sớm các anh chị lo đủCùng mẹ cha ấp ủ giấc mơ hồngThời gian trôi nhanh quá thấy nao lòngCác anh chị giờ không còn đông đủMấy anh lớn trưởng thành đi nghĩa vụChị đúng duyên nụ nở đã lấy chồngVà còn em nay đã đến tuổi hồngCũng phải bước theo chồng tròn duyên nợRiêng cha mẹ vẫn gánh gồng vò võLo các em tuổi nhỏ được học hànhNặng ân tình mừng ki niệm ngày sinhCon bỗng thấy tim mình nhiều cung bậcChỉ cầu nguyện đại gia đình hạnh phúcKỉ niệm về ôi cảm xúc trào dâng.Bài 4
NIỀM MƠ ƯỚC
Thơ : Trương Hoài Thiên
Ngày mới đến trang thơ nở nhụyVề có nhau thi sĩ vui vầyEm xin gửi hết vào đâyVần thơ câu chữ đong đầy luyến vươngMới gặp gỡ mơ đường duyên nợMong đắp bồi rực rỡ màu hoaHoà chung tâm ý một nhàCùng nhau viết tiếp bài ca dâng đờiHãy về nhé ta khơi nguồn áiDâng hương nồng thắm mãi giấc mơKhát khao ước mộng đợi chờTÌNH THƠ KẾT NỐI BẾN BỜ YÊU THƯƠNGTÌM VUI TRÊN MỌI NẺO ĐƯỜNGCHUNG LÒNG GÓP SỨC TIM HƯỜNG GỬI TRAONIỀM VUI HỎI Ở CHỐN NÀONGƯỜI ƠI NHỚ NHÉ HÃY VÀO CÙNG THƠ.BÀI 5
CHUYẾN ĐÒ TRI THỨC
Thơ : Trương Hoài ThiênĐÒ đã dẫn ta về bến đợiTRI ân hoài ngày mới ngẩn ngơTHỨC khuya mong mỏi từng giờVỮNG lòng bền dạ vần thơ đẹp tìnhCHÈO chống mãi bình minh sáng rọiTAY thầy cô vẽ lối soi đườngLÁI thuyền tri thức yêu thươngTA về đến đích con đường tương laiQUA hết những ngày dài khổ ảiRỒI mai này sáng mãi niềm tinNHỚ khi ai đã vì mìnhMÃI quên mệt mỏi thắm tình thầy côCÔNG LAO ẤY BIỂN HỒ LAI LÁNGƠN CÔ THẦY NGÀY THÁNG GIEO NEOĐÒ TRI THỨC VỮNG CHÈO TAY LÁITA QUA RỒI NHỚ MÃI CÔNG ƠNKHÓ KHĂN LÒNG DẠ CHẲNG SỜNTRÒ XIN GHI TẠC ƠN SÂU NGHĨA DÀY.Bài 6CHUNG LÒNG ƯỚC HẸN
Thơ : Trương Hoài ThiênCâu khoánNIỀM VUI HỘI TỤ NƠI NÀYTHỜI GIAN CÒN MÃI BAO NGÀY KHÔNG QUÊN .NIỀM mong nhớ bao ngày đã đếnVUI làm sao nghĩa bện tình nồngHỘI về chàng ngóng thiếp trôngTỤ trao những áng thơ hồng tỏa lanNƠI đây chốn bình an cõi dạNÀY hai ta đã kết duyên tìnhTHỜI cơ rực sáng lung linhGIAN nhà hạnh phúc có mình có taCÒN có cả những điều mới lạMÃI không nhoà dẫu quá tuổi xuânBAO nhiêu gian khó qua dầnNGÀY nay hưởng trọn vạn lần vinh quangKHÔNG thể nói lỡ làng duyên phậnQUÊN sao đành đón nhận vòng tayNIỀM VUI HỘI TỤ NƠI NÀYTHỜI GIAN CÒN MÃI BAO NGÀY KHÔNG QUÊN .Bài 7ĐÔI MẮT ẤYThơ : Trương Hoài ThiênĐôi mắt nhỏ vẫn hằng ngày trông ngóngNhững tin lành hy vọng ở tương laiVà hằng đêm luôn ấp ủ mãi hoàiNgày chiến thắng Cô Rô Na bại diệtAnh yêu hỡi có lúc nào anh biếtMỗi đêm về em thức hết canh thâuVì cuộc đời còn nhiều lắm bể dâuEm mong muốn ngày sau tình đẹp mãiThầm mơ ước sẽ có ngày thắm lạiChuyện tình Ta hai đứa thuở ban đầuMình bên nhau nhưng chẳng nói nên câuChỉ E thẹn ánh mắt cười bẽn lẽnĐôi mắt ấy mình trao câu ước hẹnChuyện tình yêu nay đã vẹn cau trầuTa bên đời có cuộc sống bền lâuAnh có hiểu lòng Em nhiều lưu luyếnEm thầm nguyện thuyền tình anh cập bếnĐể duyên mình không lỗi hẹn trăm nămDù bão giông sâu thẳm bạc mái đầuĐôi mắt hiểu vẫn hằn sâu màu nhớ .Bài 8CHUYỆN GIỮA ĐỜI
Thơ : Trương Hoài Thiên
Muốn gửi người lời nhắn nhủ yêu thươngĐừng tạo khổ cõi vô thường một kiếpSao thoát khỏi gây những điều oan nghiệpBởi đời sau con cháu tiếp nợ trầnSống làm người đẹp lắm giữa tình thânĐừng ghen giận tinh thần không minh mẫnTâm mệt mỏi tăng thêm ngàn oán hậnThấy người buồn mình ngơ ngẩn nào vuiLời nói ra bao buồn khổ đẩy lùiSẽ mang đến an vui niềm phúc hạnhViệc không phải của mình nên lẫn tránhĐừng nhiều lời chẳng so sánh thiệt hơnNghĩa yêu thương đánh tan những tủi hờnTâm ích kỉ nhỏ nhen không thể tốtNó sẽ biến thông minh thành dại dộtMất tình người chỉ có lốt quỷ maViệc giữa đời thật giả kệ người taNào thấu hiểu dựa theo đà hư ảoAi gieo gió ắt có ngày gặt bãoHướng thiện lành sẽ tạo những yêu thươngHãy cùng vui trên muôn vạn nẻo đườngKhi ban tặng niềm yêu thương còn mãiLuật nhân quả sẽ có ngày nhận lạiTạo khổ sầu người phải chuốc buồn vương .Bài 9VÌ YÊU THƠThơ : Trương Hoài ThiênĐã biết rồi lòng mình rất yêu thơQua mấy độ luôn mong chờ người đếnBởi thấu hiểu duyên nồng thêm kết bệnNặng nghĩa tình lưu luyến cả hồn aiĐã bao năm Em mãi ước mơ hoàiTa được gặp những nhân tài kiệt xuấtVà điều ấy hôm nay thành sự thậtThoả mộng rồi trong mảnh đất hồn thơQua tháng ngày Em ôm mãi giấc mơSẽ được đến nơi gửi lời duyên nợÔi hạnh phúc những phút giây gặp gỡThật tuyệt vời nụ cười nở người traoHải Phòng ơi vòng tay ấm đón chàoNồng ân nghĩa giữa bao người thân thiếtTình sâu đậm làm sao mà kể hếtHà Nội về thêm kết bện hồn thơEm đã vào trong cõi mộng từng mơỞ nơi đó vần thơ luôn bay bổngVà cảm nhận thêm tin yêu cuộc sốngDâng cho đời bao khát vọng hôm nayThời gian trôi kỉ niệm cứ vơi đầyThân thương quá trong vòng tay bè bạnÂn nghĩa nặng tình mặn nồng chan chứaCảm ơn đời truyền ngọn lửa yêu thương.Bài 10
NGÀN ĐỜI GHI NHỚ
Thơ : Trương Hoài Thiên
CON vẫn biết ơn sâu nghĩa nặngLUÔN nhớ lòng và chẳng đổi thayGHI sâu tạc dạ tháng ngàyNHỚ về cha mẹ ơn dày không quênTÂM con nguyện ân tình trọn vẹnLÀNH là điều mang đến yêu thươngCÔNG cha nghĩa mẹ trăm đườngƠN người dưỡng dục tim hường khắc ghiCHA cho cả những gì đẹp nhấtMẸ cội nguồn sức mạnh tình yêuSẴN đây con có bao điềuDÀNH sao cho trọn tin yêu ở đờiTRONG CUỘC SỐNG LUÔN KHƠI NIỀM NHỚTIM YÊU NÀY RẠNG RỠ LÒNG CONTHƯƠNG CHA NHỚ MẸ MỎI MÒNYÊU ĐỜI CON NGUYỆN KHÔNG CÒN SÂN SI .Bài 11BÁC LÀ QUÊ HƯƠNG
Thơ : Trương Hoài Thiên
Quảng Bình đã sinh ra thiên tài ấyCháu tự hào và bỗng thấy yêu hơnTuy giản đơn nhưng lòng dạ chẳng sờnBác đã sống cho đời sau lớn mãiNhớ về Bác … Quân giặc ta đánh bạiChạy mất hồn sợ hãi vẫn còn mangViệt Nam ta có cuộc sống đàng hoàngTrang sử mới hát vang mừng chiến thắngNgười chiến sĩ suốt đời luôn thầm lặngYêu quê hương Bác gánh nặng Non SôngMãi xứng danh là con cháu Lạc HồngTrước kẻ thù quyết một lòng không sợVẫn còn đó bao mùa hoa phượng nởĐất Nước ta rực rỡ ngọn cờ hồngĐẹp thật nhiều như lòng Bác hằng mongTươi thắm mãi lòng dân hoà Ý ĐảngBác ra đi trong bến bờ thương nhớBiển hát ca và sóng vỗ rì ràoCháu nghe lòng bỗng xao xuyến nao naoTên của Người sáng ngời bao thế hệVõ Nguyên Giáp vẫn dồi dào sức trẻCông ơn Người mãi mãi sẽ không phaiViệt Nam ta luôn sáng mãi tên NgườiThế hệ trẻ một đời theo chân BácViệt Nam đó từng ngày thêm bừng sángTên của Người vang dội cả Non SôngTruyền cháu con muôn vạn trái tim hồngPhải quyết chí vững lòng không chùng bướcCHÁU TỰ HÀO VÌ QUÊ HƯƠNG CÓ ĐƯỢCVỊ TƯỚNG TÀI VÕ NGUYÊN GIÁP KÍNH YÊUVÀ HÔM NAY CHÁU YÊU KÍNH THÊM NHIỀUTHẾ HỆ TRẺ SỚM CHIỀU NOI GƯƠNG BÁC .Bài 12
VUI XƯỚNG HỌAThơ : Trương Hoài ThiênMÌNH yêu nên mới ươm mầmVUI chơi xướng họa thì thầm bên nhauTRÊN đời có lắm thương đauMỌI người hãy sống trước sau đẹp tìnhNẺO đi phải có niềm tinĐƯỜNG nào cũng đến có mình có taCHUNG rồi Nước Việt quê nhàLÒNG xin thấu hiểu dẫu xa hay gầnGÓP phần xây dựng tình thânSỨC mạnh sẵn có thi nhân hãy vàoTIM nồng thắm đượm biết baoHƯỜNG màu tươi sáng yêu sao cuộc đờiGỬI vần thơ trọn người ơiTRAO lời ghép chữ tiếng cười bay caoNIỀM VUI CÓ Ở CHỐN NÀONGƯỜI ƠI NHỚ NHÉ HÃY VÀO CÙNG THƠ .Bài 13TỔ QUỐC MÌNH
Thơ : Trương Hoài Thiên
Vẫn còn đó những người con quả cảmGiữa cuộc đời năm tháng đã đi quaNgười Việt Nam trái tim đỏ dung hòaThắm tình nghĩa đậm đà và chan chứaKhó khăn đó không bao giờ chọn lựaVững một lòng xong vào lửa cứu nguyLời Bác khuyên chúng cháu mãi khắc ghiViệc không khó chẳng có gì không thểViệt Nam hỡi ta yêu nhiều đến thếNhững con người luôn bảo vệ Non SôngGóp của công. .Cùng trí tuệ ..Một lòng ..Đánh tan giặc quân thù không tiếng súngTổ Quốc gọi chẳng một ai nao núngQuyết lên đường dành lấy những chiến côngToàn Dân ta quyết đoàn kết chung lòngPhải cố gắng không cho địch đánh bạiHãy tin nhé đừng bao giờ sợ hãiSẽ có ngày chiến thắng lại về taViệt Nam non sông Đất Nước mãi làChỉ có ở con Hồng và cháu LạcHãy tin tưởng làm theo lời của BácRồi chiến công tươi sáng ắt về taNhững người Con lưu đất khách xa nhàSẽ hiểu được Việt Nam là tất cả…Tổ Quốc có những bông hoa nở rộNgát hương đời sáng tỏ tựa sao đêmĐể cho ta hưởng cuộc sống êm đềmBao lý tưởng ước mơ và hy vọngVững tin nhé.. Đừng để lòng lo lắngRồi mai này chiến thắng sẽ về TaBắc Trung Nam hòa chung nhịp một nhàTỰ HÀO LẮM !!! TỔ QUỐC MÌNH VI DIỆU.Bài 14ƯỚC MONG
Thơ : Trương Hoài Thiên
XUÂN đã đến người ơi khấp khởiVỀ bên anh mong đợi bao ngàyLẠNH lùng xa cách vòng tayĐÃ đành khép lại tình này sánh đôiDẦN trở lại vun bồi hạnh phúcTAN u buồn thúc giục tim yêuCÙNG nhau nguyện ước mọi điềuANH bên em mãi sớm chiều có nhauDẠO quanh phố muôn màu sáng tỏaBƯỚC chân dừng ở chốn vườn hoaNGẬP ngừng anh gửi món quàTRÀN dâng cảm xúc chan hòa niềm vuiYÊU tha thiết đẩy lùi sầu khổTHƯƠNG nhau rồi bến đỗ bình anXUÂN VỀ LẠNH ĐÃ DẦN TANCÙNG ANH DẠO BƯỚC NGẬP TRÀN YÊU THƯƠNG.Bài 15SÁNG MÃI TRỌN NIỀM TINThơ : Trương Hoài Thiên
Nhớ ngày ấy hai em còn nhỏ dạiChị đang tầm gần độ tuổi hai mươiMỗi bữa cơm cha mẹ dạy từng lờiCác Con nhé muốn nên người phải họcQua ngày tháng gian nan và khó nhọcCha mẹ già nhưng có ước mơ xaChỉ mong sao em khôn lớn sẽ làThành bác Sĩ và cả anh bộ độiƯớc mơ đó của mẹ cha vang mãiHai em trai của chị lớn từng ngàyTrương Văn Thành đó Trương Văn Đồng đâyĐã đổ đạt là người con Đất NướcCác em ngoan và hiểu được sau trướcĐất nước cần người tài đức hôm nayVà quyết tâm rèn luyện tốt từng ngàyĐể phấn đấu theo lời cha mẹ dạyTổ Quốc đó ở thời nào cũng vậyVững một lòng gặt hái trọn chiến côngNếu hôm nay không có những Anh hùngThì Đất Nước sao vững bền tồn tạiChiến công đó vượt qua ngày khổ ảiNhờ Đảng ta đã vững lái tay chèoLời Bác dạy và quyết Chí làm theoTrái tim đỏ Anh hùng đầy quả cảmQua chiến dịch Cô Rô Na Vũ HánBác Sĩ ta tâm đức trọn muôn phầnTrái tim hồng mãi vì Nước vì DânĐã sáng lại những ngày đêm tăm tốiĐất Nước mình đang nâng tầm cao mớiGiúp đỡ người nước bạn khỏi lâm nguyTổ Quốc ta mãi dáng đứng uy nghiThật xứng đáng là con Rồng cháu LạcVà mãi mãi ta làm theo lời BácCác em à phải cố gắng chăm ngoanSáng học hành chiều rèn luyện bản thânVỮNG TIN NHÉ BÊN ĐỜI TA CÓ ĐẢNGTÂM HỒN ĐẢNGCHIẾU NON SÔNG SÁNG RẠNGBÁC MUÔN ĐỜI SỐNG MÃI TRỌN NIỀM TIN ..Bài 16
TỰ HÀO PHỤ NỮ VIỆT NAM
Thơ : Trương Hoài Thiên
Nay đã đến ngày vui trẩy hộiChị em ta quá đỗi tự hàoTâm hồn bay bổng nao naoQUÀ HOA ĐÓN NHẬN NGỌT NGÀO XUYẾN XAOLòng tưởng nhớ năm nào đói khổGiặc ngoại xâm đô hộ nước nhàNữ nhi quyết chí xông phaBÀ TRƯNG BÀ TRIỆU THẬT LÀ OAI PHONGLuôn nhắc nhở ghi lòng tạc dạCông ơn này tượng đá khắc tênTiếng thơm bay khắp mọi miềnNĂM CHÂU BỐN BIỂN RỒNG TIÊN GIỐNG NÒITừ độ ấy sáng soi rực rỡDẫu ngàn đời muôn thuở còn vangXứng danh cùng tám chữ vàngBÁC HỒ TRAO TẶNG GHI TRANG SỬ HỒNGChị Em hỡi quyết không hề sợĐánh tan tành chẳng lỡ chiến côngMùa xuân Tân Sửu rực hồngDIỆT ĐỜI CÔ VÍT NON SÔNG KHẢI HOÀNTa mới thấy hân hoan cõi dạDâng tặng đời vần điệu thơ caNiềm vui lan toả mọi nhàMẸ CHA CON CHÁU ÔNG BÀ BÌNH ANChủ quan nhé chúng tràn phá hoạiĐất nước ta phiền toái mọi đườngChung lòng hiệp sức kỷ cươngLÒNG DÂN Ý ĐẢNG THỊNH CƯỜNG TỪ ĐÂY .Bài 17
HẠNH PHÚC ĐẾN BÊN EM
Thơ : Trương Hoài Thiên
NHÂN kỉ niệm tôn vinh phụ nữNGÀY anh trao em chữ ân tìnhMỒNG tơi tím nét mực xinhTÁM đây khắc nhớ chúng mình ngày yêuTHÁNG duyên nợ những chiều hẹn ướcBA mẹ thương muốn được dâu hiềnQUÀ mừng đặt cúng gia tiênANH thầm nói khẽ rể hiền dâu ngoanDÂNG hương tổ bình an may mắnTẶNG trao người đầy đặn yêu thươngĐÓ đây chung lối dặm trườngLÀ vì nhân nghĩa luyến vương tháng ngàyTRÁI hạnh phúc hôm nay thắm đỏTIM giữ hoài lời ngõ thiết thaNHÂN NGÀY MỒNG TÁM THÁNG BAANH DÂNG QUÀ TẶNG ĐÓ LÀ TRÁI TIM .Bài 18QUÀ XUÂN
Thơ : Trương Hoài ThiênXuân về gửi đến cho conVần thơ ấp ủ vẫn còn riêng mangQua rồi mười chín xuân sangCon ơi hãy nhớ và mang theo mìnhTrưởng thành cô gái đẹp xinhCó bao người đợi kẻ nhìn đến conBây giờ độ tuổi còn sonMong con giữ được tâm hồn trinh khôiĐầu xuân mẹ gửi mấy lờiNhững điều vàng ngọc đầy vơi nỗi lòngMười hai bến nước đục trongTim hồng con hiểu ước mong mẹ hiềnMai sau cuộc sống bình yênCon về bên mẹ điềm nhiên nụ cườiCho con trọn cả kiếp ngườiThơ vần kết tặng nguồn khơi nghĩa tình .Bài 19CÂY CAO BÓNG CẢ
Thơ : Trương Hoài ThiênCÓ tất cả đủ đầy như mơ ướcÔNG cội nguồn sau trước trọn niềm vuiBÀ chắt chiu những năm tháng ngọt bùiGIÀ tuổi hạnh cháu con tròn hiếu thảoBẰNG tất cả những gian lao có đượcBA đời ta hưởng phước trọn ân nồngBẾP thân tình sưởi ấm những đêm đôngLỬA thắm đượm ấp ủ lòng con cháuÔNG BÀ KHỎE CẢ GIA TÀI KHO BÁUBẾP LỬA HỒNG CON CHÁU ĐƯỢC LỚN KHÔNCÓ BÀ ÔNG CÒN CÓ CẢ TÂM HỒNPHẬN CON CHÁU HÃY VUÔNG TRÒN GIỮ TRỌN .Bài 20XUÂN VỀ NHỚ BÁC
Thơ : Trương Hoài ThiênNhớ thật nhiều ngày hội Tết Nguyên TiêuRằm tháng một người yêu thơ gặp gỡĐêm trăng sáng ngỡ rằng như duyên nợTiếng Bác Hồ nghe vọng ở đâu đâyNhững vần thơ thương nhớ lại đong đầyBác dành tặng đắp xây hồn non nướcTa thấy rõ những gì nay có đượcLà ơn người sau trước chẳng hề quênViệt Nam mình mỗi ngày mới đi lênCon cháu giỏi người đức tài chèo láiSẽ quyết thắng dịch co vi đánh bạiĐể nước nhà mãi mãi được phồn vinhBác Hồ ơi thương nhớ những ân tìnhCháu nguyện ghép vần thơ xinh gửi BácTrong sâu thẳm tâm hồn người ghi tạcBác kính yêu là tuyệt tác muôn đời .Cảm ơn các bạn đã đọc 20 bài thơ của Nhà Thơ : Trương Hoài ThiênChúc quý vị buổi tối vui vẻ ngọt ngào hạnh phúc yêu thương.
Biên Tập Viên : ÁNH DƯƠNG