-
CHÂN DUNG THI SĨ: SÔNG THU

Thi sĩ: Trương Công Dưng
-Sinh ra trong một gia đình nhà nông nghèo, Phượng Nghi- Như Thanh – Thanh Hóa.
Thi sĩ, Trương Công Dưng là anh hai trong gia đình có 9 anh chị em, những năm tháng tuổi thơ, thi sĩ học tập rất giỏi, đặc biệt là yêu thơ văn, thích viết lách, có được nhiều giấy khen học sinh giỏi toàn diện của nhà trường trao tặng.
Do nhà nghèo, lại đông anh chị em, nên Thi sĩ học chưa hết phổ thông đã phải nghỉ học, ở nhà làm ruộng phụ cha mẹ nuôi em từ rất sớm.
Với trí thông minh tính tình cần cù chịu khó lao động tham gia sản xuất từ khi còn rất nhỏ.
Đến năm mười sáu tuổi Thi Sĩ đã tham gia công tác, phụ trách mảng Văn hóa – Thông tin ở địa phương và phụ trách thêm đội thiếu niên tiền phong của xã Phượng Nghi.
Mười bảy tuổi, được bầu làm ủy viên ban quản trị, hợp tác xã nông nghiệp xã trực tiếp làm đội trưởng đội sản xuất.
Năm mười tám tuổi xung phong lên đường đánh Mỹ cứu nước và trực tiếp chiến đấu trên chiến trường Quảng ngãi thuộc tiểu đoàn 107 pháo binh Quảng Ngãi anh hùng, từ năm 1970 đến ngày giải phóng Miền nam.
Do có nhiều thành tích trong chiến đấu nên được thưởng nhiều huân huy chương và sớm trở thành sỹ quan trẻ trong quân đội.
23 tuổi là chính trị viên đại đội
26 tuổi là chính trị viên tiểu đoàn.
Sau 1975 được điều chuyển từ tiểu đoàn 107 về sư đoàn 860 Quân khu V huấn luyện tân binh và làm giáo viên chính trị.
Năm 1979 chuyển về sư 342 quân đoàn 7
Sau đó về quân khu 4 đến năm 1983 được điều về phòng chính trị Bộ chỉ huy quân sự tỉnh Thanh hóa.
Năm 1987 nghỉ chế độ bệnh binh tỷ lệ mất sức 61/100.
Do điều kiện kinh tế khó khăn nên năm 1995 đưa gia đình vào xã Minh Hòa Dầu Tiếng Bình Dương lập nghiệp cho đến nay.
Khi vào vùng đất mới cũng được địa phương tín nhiệm và tham gia nhiều công tác ở UBND xã Minh Hòa từ 1999 đến 2019 thì xin nghỉ việc do sức khỏe yếu.
Bản thân đã từng cộng tác viết bài cho một số báo và tạp chí và là cộng tác viên của báo Người Cao Tuổi Việt Nam từ năm 2010 cho đến nay đã được Tổng biên tập báo tặng giấy khen.
Về thơ ca thì do yêu thơ nên mới tham gia sáng tác từ đầu năm 2021 đến nay nhưng chưa từng học qua bất cứ trường lớp hoặc khóa bồi dưỡng về thơ nào chỉ sáng tác theo cảm hứng và yêu thích.
Sau đây là một số thi phẩm được thi sĩ sáng tác bằng ngòi bút, chất phác của một tâm hồn lãng mạn, được rèn trui từ gian khó đi lên, từ tâm hồn của một người lính cụ Hồ, tình yêu thương tha thiết đất nước quê hương, yêu thiên nhiên phong cảnh và con người Việt Nam!
Bài 1
DÁNG THU
Mỗi bài thơ sẽ là một bản tình ca, một mảnh ghép của cuộc sống trải qua nhiều giai đoạn lịch sử.
Thu đã đến Hạ chào tạm biệt
Nắng bớt đi thời tiết dịu thêm
Bồng bềnh như dải lụa mềm
Mây từng đám chảy êm mượt mà
Bầy chim Yến ríu ra ríu rít
Trời se se bởi tiết thu sang
Cúc khoe những sắc hoa vàng
Phương Nam bầy Ngỗng vội vàng trốn thu
Cầu Ô Thước đón nàng Ngâu tới
Đứng bên cầu chờ đợi Ngưu Lang
Hạ đi mang cả nắng vàng
Vườn cây đón giọt mưa sang đâm chồi
Thu về đó bồi hồi nắng trải
Tựa như người con gái trinh nguyên
Mặn mà xinh đẹp dịu hiền
Thu về mang đến bình yên cho đời
Cao vời vợi bầu trời xanh quá
Đón em về hoa lá tươi xanh
Dịu dàng mềm mại trong lành
Heo may thổi nhẹ trời xanh mây vờn.
Bài 2
HAI NGƯỜI MẸ
Con về thăm lại Bình Tân
Thấy như bóng mẹ còn gần đâu đây
Liêu xiêu một dáng hao gầy
Thời gian phủ trắng như mây mái đầu
Lòng mẹ biển cả sông sâu
Thương con che chở mặc dầu gian lao
Sớm hôm mưa nắng ra vào
Vùng sâu nắm địch biết bao nhiêu lần
Dõi theo con những bước chân
Mỗi khi ra trận muôn phần mẹ mong
Nôn nao lửa đốt trong lòng
Trái tim người mẹ sáng trong tuyệt vời
Con về thăm lại mẹ ơi
Tìm đâu bóng mẹ trên đời nữa đây
Nhớ câu mẹ đã la rầy
Giặc tan tao đợi tụi bây trở về
Bình Tân- An Tráng là quê
Ra đi giữ trọn lời thề nghe con
Ôi thương người mẹ mỏi mòn
Ra đi vẫn gọi sao con chưa về.
Bài 3
THU VỀ CON NHỚ MẸ CHA
Vu Lan tháng bảy đến rồi
Nhớ thương cha mẹ bồi hồi con tim
Giờ đây biết ở đâu tìm
Mẹ cha giờ đã như chim bay rồi
Đến miền Tiên cảnh xa xôi
Lòng con thương nhớ bồi hồi xót xa
Còn đâu hình bóng cha già
Còn đâu bóng mẹ vào ra mỗi ngày
Vu Lan báo hiếu hôm nay
Không còn cha mẹ lòng này con đau
Cảnh thu tháng bảy trời nhàu
Lòng con quặn thắt tim đau lệ nhòa
Ngực con đã trắng màu hoa
Thắp lên hương nến vỡ òa tim con
Xót thương cha mẹ mỏi mòn
Sớm khuya vất vả vì con suốt đời
Tràn mi dòng lệ con rơi
Thiên Thu cha mẹ đã rời xa con
Vu Lan báo hiếu chẳng còn
Được cài trên ngực trái con hoa Hồng.
Bài 4
NỖI LÒNG CON MÙA VU LAN
Lá vàng rụng kín sân nhà
Bâng khuâng con lại nhớ cha mẹ mình
Suốt đời tần tảo mưu sinh
Để nuôi những đứa con mình lớn khôn
Lòng luôn lo lắng bồn chồn
Miếng ngon tất cả đều dồn phần con
Thức khuya dậy sớm mỏi mòn
Cả đời chẳng biết miếng ngon là gì
Trở trời trái gió nhiều khi
Mái tranh dột nát còn gì khổ hơn
Thương con giấc ngủ chập chờn
Nhường con chỗ ráo ướt hơn mẹ nằm
Cha ngồi thức trọn canh năm
Làm gì có chỗ mà nằm nữa đâu
Con bệnh cha mẹ buồn rầu
Đói no vất vả chẳng câu than phiền
Mẹ cha giờ ở cõi Tiên
Trên đời con chẳng bạc tiền nào mua
Vẳng nghe tiếng vọng bên chùa
Vu lan báo hiếu chuông khua nao lòng.
Bài 5
CẢNH ĐẸP XỨ THANH
Mình về Thanh Hóa em ơi
Đi thăm cảnh đẹp tuyệt vời xứ Thanh
Sầm Sơn bãi biển trong lành
Thăm Đền Độc Cước rạng danh yên bình
Thăm vùng nhân kiệt địa linh
Lam Kinh Lê Lợi quê mình Thọ Xuân
Đưa em thăm Suối Cá Thần
Tình người Cẩm Thủy níu chân em vào
Lại đưa em đến vùng cao
Pù Luông Bá Thước khác nào Cam Ly
Thạch Thành cũng chẳng kém gì
Thác Mây chín bậc mình đi xem nào
Bến En cảnh đẹp nôn nao
Thần Tiên thế giới lạc vào Như Thanh
Bốn mùa hồ nước trong lành
Trời mây hư ảo nước xanh ta về
Trèo lên Thác Cổng Trời mê
Những khe lớn nhỏ hội về nơi đây
Như Xuân thác nước đủ đầy
Về Thanh du lịch ngất ngây mê hồn.
Bài 6
NHỚ NÀNG NGÂU
Hạ đi nhường lại Thu sang
Bỏ quên những giọt nắng vàng lại đây
Mây đen xám xịt từng bầy
Rủ nhau kéo tới để vây mặt trời
Nhớ chàng Chức Nữ lệ rơi
Ngưu Lang buồn bã vì rời xa nhau
Trời thương nên đổi xám màu
Quạ rơi lông cổ họp nhau lại bàn
Cãi nhau chí chóe râm ran
Vì không đoàn kết nên bàn cãi lâu
Ngưu Lang, Chức Nữ buồn rầu
Ngóng chờ Ô Thước từ lâu bắc cầu
Bỏ bê dệt vải chăn trâu
Ngọc Hoàng tức giận điên đầu cách ngăn
Nhưng rồi nghĩ lại cũng dằn
Sai đoàn thợ mộc bỏ ngăn, xây cầu
Ngưu Lang Chức Nữ khóc lâu
Lệ buồn rơi xuống đổi mầu thành mưa
Mây ơi đen ít, nắng vừa
Sông Ngân, Ô Thước hãy đưa họ về
Một lần duy nhất phu thê
Chờ đến tháng bảy mới về gặp nhau
Quạ thương chẳng dám cầu nhàu
Sải dài đôi cánh rủ nhau bắc cầu
Thương ghê câu chuyện nàng Ngâu
Ngưu Lang, Chức Nữ tình đầu nặng sâu
Chuyện xưa tích cũ nghe sầu
Thu về kể chuyện nàng Ngâu thêm buồn.
Bài 7
ĐẤT NƯỚC TÔI
Đất nước tôi mang dáng hình chữ ét “S”
Biết yêu thương biết căm ghét giận hờn
Mãi ngàn năm sông núi cả ba miền
Bắc- Trung- Nam luôn nối liền một giải
Biển mênh mông và đảo xanh xa ngái
Dãy Trường Sơn nối hai đầu gần lại
Núi non cao sông suối trải nên thơ
Ruộng đồng xanh cây trái ngọt bốn mùa
Cùng sông Hồng- Cửu Long hai vựa lúa
Dân tộc tôi tính cần cù muôn thuở
Biến đất cằn thành lúa gạo ngô khoai
Ngăn suối sông chảy dài thành điện sáng
Đất nước tôi biển bạc và rừng vàng
Dân tộc tôi kiên cường và anh dũng
Tính thông minh sáng tạo cần cù
Biết đoàn kết chống lại kẻ thù chung
Đất nước tôi thật xinh đẹp vô cùng
Đảng với dân luôn cùng chung ý chí
Đang vững bước và đi tới tương lai
Việt Nam ơi đẹp mãi một dáng Rồng.
Bài 8
NỖI BUỒN CUỐI HẠ
Vắng mùa Hạ Phượng buồn lòng đó
Nên tắt đi sắc đỏ hôm nào
Nhớ hè lòng thấy nôn nao
Bầy Ve cũng bớt ồn ào ngân xa
Nắng nhạt nhòa trốn vào kẻ lá
Thu đứng đợi lấp ló từ xa
Cúc vàng khoe sắc muôn hoa
Gió đưa mây tới để mà mưa sang
Chức Nữ nhớ Ngưu Lang khóc đó
Nhạn bay về làm tổ chờ Thu
Lá vàng theo gió vi vu
Lộc non vui lắm gặp mưa đâm chồi
Lòng bỗng thấy bồi hồi nhớ Hạ
Nhớ tiếng Ve rộn rã chiều tà
Bạn bè mình phải chia xa
Chỉ còn kỷ niệm mới là còn nguyên
Bến sông xưa con thuyền còn nhớ
Người lái đò đợi chở khách sang
Hạ đi mang cả nắng vàng
Thu về đã kéo mây sang che trời.
Bài 9
MẸ NUÔI TÔI
Cùng em đi viếng nghĩa trang
Tim con quặn thắt từng hàng lệ rơi
Nghe em nghẹn nấc từng lời
Vắng anh lâu quá anh ơi mẹ buồn
Em kể: Mẹ nhắc anh luôn
Mẹ hay khóc lắm vì buồn nhớ anh
Chỉ mong anh được an lành
Đồng quà tấm bánh đều dành chờ con
Ngày đêm mong ngóng mỏi mòn
Sao ngày thống nhất mà con chưa về
Nó còn có nhớ đến quê
Hay trong bom đạn đã về cõi Tiên
Lúc nào mẹ cũng buồn phiền
Anh thì lại cứ triền miên nơi nào
Mẹ rằng: Tao chỉ ước sao
Một ngày bỗng thấy nó chào: Mẹ ơi
Anh ơi lúc sắp qua đời
Mẹ còn cố gọi “Dưng” ơi đâu rồi
Nghe mà đau xé lòng tôi
Từ nay mất mẹ thật rồi mẹ ơi
CÔNG ƠN CỦA MẸ SUỐT ĐỜI
CON XIN TẠC DẠ MẸ ƠI GHI LÒNG.
Bài 10
MÙA HOA THÁNG BA
Tháng ba tới ” Gạo” phất cờ đỏ rực
Mùi hoa Bưởi thơm nưng nức vườn sau
Đẹp bảy màu khoe sắc: Cẩm tú Quỳnh
Bé tý tẹo trắng muốt đẹp lung linh
Sắc tinh khôi ” Sưa” cũng muốn khoe mình
” Ban” tím nhạt vẻ e ấp xinh xinh
Mưa đầu mùa vườn Xoan khẽ rung rinh
Bung nụ hoa khoác cho mình áo mới
Tháng ba tới tháng của người con gái
Bởi mùa hoa thoang thoảng dậy mùi hương
Bài 11
CHIỀU QUÊ MÙA HÈ
Tiếng Ve tấu nhạc rộn ràng
Hương chiêm thơm ngát dát vàng đồng quê
Liêu xiêu giọt nắng bên hè
Bầy chim Sẻ nhỏ bay sà xuống sân
Học trò ríu rít râm ran
Phượng hồng thắp lửa báo gần mùa thi
Nắng vàng trải mật đường quê
Bến sông tấp nập chiều về hoàng hôn
Từng đàn Trâu bụng căng tròn
Ung dung thả những bước chân về chuồng
Bãi bồi bầy trẻ tung tăng
Cánh Diều no gió rộn ràng chuông reo
Cảnh quê yên ả mỗi chiều
Hè về họa bức tranh thêu yên bình.
Bài 12
NỖI BUỒN CUỐI THU
Rộn ràng cánh Yến nghiêng chao
Tiếng con chim Ngói đón chào Thu sang
Rủ nhau đàn Ngỗng vội vàng
Thu về chắc cũng sắp sang Đông rồi
Hai đầu nỗi nhớ xa xôi
Nàng Ngâu bật khóc để rồi mưa bay
Thương chàng lẻ bóng bao ngày
Thẩn thơ ngóng đợi thu nay anh về
Nhớ lời hẹn ước phu thê
Đêm đêm thao thức tràn trề lệ giăng
Ngước nhìn em hỏi chị Hằng
Ngưu Lang chàng ấy ngắm trăng nơi nào
Thu về nỗi nhớ nôn nao
Thoảng nghe câu hát năm nào mẹ ru
Heo may về bớt sương mù
Mẹ cha đã khuất thiên thu xa rời
Thu về nhớ lắm mẹ ơi
Biết tìm cha mẹ trên đời ở đâu
Một đời mưa nắng dãi dầu
Thức khuya dậy sớm bạc đầu vì con
GIỜ ĐÂY CHA MẸ KHÔNG CÒN
THU VỀ BÁO HIẾU LÒNG CON HÉO MÒN.
Bài 13
THU VỀ NHỚ BÁC
Tháng Tám mừng đón Thu sang
Rợp màu cờ đỏ sao vàng tung bay
Mừng vui chào đón một ngày
Dân ta Độc Lập từ nay vững bền
Theo lời Đảng, Bác tiến lên
Diệt loài Phát Xít giành nền tự do
Tuyên- Ngôn Độc- Lập Bác Hồ
Ba Đình năm ấy hô to quyết thề
Trẻ già múa hát say mê
Từ nay sông núi đã về với ta
Non sông chung sống một nhà
Vây quanh bên vị Cha già kính yêu
Thực dân áp bức đủ điều
Dân ta phải chịu bao nhiêu cơ hàn
Cách mạng tháng tám đập tan
Xây đời no ấm ngập tràn niềm vui
Thu về con rất ngậm ngùi
Nhớ thương đến Bác ngày vui không còn
Bóng hình Bác mãi bên con
Cờ bay như thấy Bác còn vẫy tay.
Bài 14
HÀ NỘI MÙA HÈ VÀ NỖI NHỚ
Chia tay em trong anh nhiều nỗi nhớ
Từng con đường góc phố hàng me
Tiếng Ve kêu gọi hè về cho Phượng nở
Những con đường thơm hương mùi hoa Sữa
Chuông nhà thờ vọng về phía xa xa
Tiếng còi tàu giục giã báo rời ga
Sấu xòe ô che nắng những trưa hè
Cây Muồng già nhuộm vàng một góc phố
Xa Hà Nội trong anh nhiều nỗi nhớ
Nhớ một thời tuổi mơ mộng thơ ngây
Buổi chiều hè dắt tay nhau dạo phố
Trời bỗng buồn bất chợt đổ cơn mưa
Chiếc dù nhỏ hai đứa nhường qua lại
Em thẹn thùng chiếc áo dài thêm mỏng
Nép vào anh bối rối bởi mưa giăng
Mưa chiều nay thấy lòng buồn vời vợi
Nơi phố xưa em vẫn đợi anh về
Bởi em không vong thề và bội ước
Nhưng tình duyên mình chẳng được se tơ
Em mỏi mòn hóa Vọng Phu đứng đợi
Mùa hè về nỗi nhớ bóp tim anh.
Bài 15
TIẾNG LÒNG THÁNG SÁU
Bằng Lăng tím vẫn chờ hoài tháng sáu
Gió nô đùa với màu trắng hoa Lau
Phượng vẫn khoe sắc màu như có lửa
Tiếng Ve kêu nức nở vẻ u sầu
Muồng Hoàng Yến nhuộm màu vàng cho phố
Nắng chở thêm về cái nóng mùa hè
Mây dùng dằng chẳng chịu về theo gió
Lá thêm vàng bởi khát những cơn mưa
Nghe tha thiết tiếng chim gù lạc lõng
Gọi bạn tình trong cái nắng ban trưa
Tháng sáu về đưa lối vào nỗi nhớ
Những kỷ niệm xưa của tuổi học trò
Nhớ dòng sông, nhớ con đò thuở trước
Chỉ mong về tắm bến nước ngày xưa
Nhưng qua rồi tuổi vui đùa ngày đó
Tuổi thanh xuân đã qua đi một nửa
Tóc đổi màu mà trong lòng vẫn nhớ
Tháng sáu về nỗi nhớ lại dài thêm.
Bài 16
CHIỀU XUÂN MUỘN
Chiều xuân muộn mây trời bảng lảng
Lá nhuốm vàng bởi giọt nắng hoàng hôn
Bóng hình ai bồn chồn bên cửa sổ
Mắt xa xăm nhìn về phía hư vô
Có biết rằng ở ngoài phía xa kia
Gã đa tình như đang chờ ai đó
Mang trong lòng nỗi nhớ mối tình riêng
Mây nhẹ trôi cùng cánh Én chao nghiêng
Lá vàng rơi thả liệng theo dòng nước
Gió hôn nhẹ lên nụ biếc cành xuân
Hoàng hôn tắt, nắng tan vào đêm tối
Nợ tình ai đã lạc lối mất rồi
Duyên mộng ước không bao giờ trở lại
Gã đa tình muốn trao người con gái
Nụ hôn đầu và trong đời mãi mãi
Nhưng nắng đã tắt và chỉ còn đêm tối
Ước mơ kia đã đi vào huyền thoại
Chỉ còn lại lòng tiếc nuối mà thôi.
Bài 17
SẮC MÀU MÙA HẠ
Râm ran tiếng nhạc Ve kêu
Mùa hè đã tới nắng chiều muộn hơn
Bằng lăng nhuộm tím đường thôn
Hoa Phượng đỏ rực bồn chồn mùa thi
Cô thầy sắp phải chia ly
Xa trường xa bạn còn gì buồn hơn
Mưa rào Chảo chuộc gọi đàn
Ểnh ương, Ếch Nhái hòa giàn đồng ca
Tháng tư mát mẻ đã qua
Tháng năm đến gọi sắc hoa muôn màu
Ngọc Lan thơm dịu ngọt ngào
Sắc vàng Hoàng Yến nhuộm màu đường quê
Khắc khoải tiếng Quốc đêm hè
Ánh đèn Đom Đóm lập lòe tuần tra
Đêm đêm tiếng Dế sau hè
Xóm thôn rộn rã tiếng Gà gáy trưa
Kẻo kẹt tiếng võng tre đưa
Xa xa nghe tiếng mẹ ru ngọt ngào
Gió lay xào xạc mo Cau
Bến sông vang tiếng trẻ trâu nô đùa
Đồng quê đang độ vào mùa
Thơm mùi rạ mới gió đưa hương về
Nắng vàng trải mật đuong quê
Bâng khuâng lại nhớ mùa hè tuổi thơ
Bến sông còn đó con đò
Mùa hè đã tới bạn xưa đâu rồi
Bài 19
MÙA HẠ ĐÃ VỀ
Hạ về mang nắng về theo
Gió đưa mây trốn trong veo bầu trời
Tiếng Ve nức nở ỉ ôi
Vắng mưa cây lá, nụ chồi kém xanh
Tiếng chim ríu rít trên cành
Hạ về lại nhớ bạn tình rồi chăng
Lúa chiêm đón ánh nắng vàng
Vào mùa hối hả rộn ràng thôn quê
Học trò nao nức say mê
Ngắm màu hoa Phượng mang về mùa thi
Hạ về mang giấu xuân đi
Mang theo tặng lại cảnh quê muôn màu
Bồi hồi lại nhớ đến nhau
Bâng khuâng chỉ biết gửi vào vần thơ.
Bài 18
THU VỀ
Cúc vàng khoe sắc ngoài sân
Thu về một dáng trong ngần ban mai
Dáng xinh con gái trang đài
Bằng Lăng thay lá nhớ ai lệ nhòa
Vì thương chức nữ ở xa
Ngưu Lang khóc nhớ nhạt nhòa mưa ngâu
Mong cho Ô Thước bắc cầu
Để chàng đón được nàng Ngâu trở về
Nhớ lời hẹn ước phu thê
Mùng bảy tháng bảy ta về bên nhau
Câu thơm đã hẹn cùng trầu
Nay mùa Thu đến nhớ câu hẹn thề
Bầy Ong cùng Bướm say mê
Rủ nhau bay lượn đi về ngắm hoa
Hạ đi nắng đã nhạt nhòa
Tiếng Ve đã tắt Phượng xa ta rồi
Bồng bềnh những đám mây trôi
Heo may gió đã về rồi tiết Thu
Bình minh điểm chút sương mù
Lộc non mừng đón mùa Thu trở về.
Bài 19
CẢNH THU
Tiễn Hạ ta đón Nàng Thu
Heo may thổi nhẹ sương mù mỏng hơn
Bến sông in sắc mây vờn
Gặp mưa cây lá xanh hơn sắc màu
Ngưu Lang Chức Nữ gặp nhau
Cám ơn Ô Thước bắc cầu đón sang
Cúc khoe rực rỡ sắc vàng
Bầy Ong gặp Bướm bay sang gọi mời
Gió đùa những lá vàng rơi
Lộc non xanh ngắt rạng ngời sắc Thu
Tiếng con chim Ngói đang gù
Cùng đàn chim Yến báo Thu sang rồi
Bồng bềnh những đám mây trôi
Đẹp như dãi lụa bồi hồi lâng lâng
Bằng Lăng nhớ Hạ mắt quầng
Bầy Ve tắt nhạc bâng khuâng xin chào
Cảnh Thu đẹp đến nôn nao
Dáng em hiền dịu dâng trào men say
Em về êm ả những ngày
Chồi non lộc biếc đã thay lá vàng.
Bài 20
CẢNH XUÂN
Bóng ai thảnh thơi bên dòng suối
Hòa mình thong thả với núi non
Nâng niu đá đỡ gót son Liễu buông nhè nhẹ dáng thon bên rừng
Dòng thác reo tung bọt trắng xóa
Sắc rừng xanh hoa lá trời cao
Hòa cùng dòng nước ngọt ngào
Cảnh xuân như thể đi vào trong mơ
Xóa hết nổi ưu tư phiền muộn
Thấy nhẹ lòng trở lại bởi sắc xuân
Trong như nước suối trên nguồn
Đẹp như những sắc trong vườn hoa thơm.
Ánh Dương cảm ơn quý vị đã đọc hết chùm những thi phẩm mới của nhà thơ Trương Công Dưng
Chúc quý vị ngày mới tốt lành.
BT Ánh Dương 🌻