TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU CUỘC ĐỜI VÀ SỰ NGHIỆP THƠ CA CỦA NHÀ THƠ NGHỆ SĨ TRƯƠNG HOÀI THIÊN
Nhà thơ: Nghệ sĩ diễn ngâm thơ: Trương Hoài Thiên.
Là một trong những nghệ sĩ có sự cống hiến đóng góp cho sự phát triển của CLB Thơ Tình Việt Nam
Nhà thơ nghệ sĩ: Trương Hoài Thiên sinh ngày 4 tháng 6 năm 1977 tại xã An Ninh, huyện Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình. Trong một gia đình có truyền thống Cách Mạng, các anh và hai em trai đều là Sỹ quan QĐND VN.
Vùng đất miền Trung cát trắng Quảng Bình với quanh năm nắng gió lại là nơi sinh ra những hiền tài xuất chúng như Đại tướng huyền thoại Võ Nguyên Giáp. Người dân Quảng Bình dẫu vất vả nhưng cần cù, chất phác … Với sự hiếu học và lòng yêu nước nồng nàn đã viết lên những trang sử chói lọi trong cuộc chiến tranh chống Đế quốc Mỹ xâm lược… Quảng Bình là tiền đồn vững chắc của quân và dân ta đã phải hứng chịu bom cày đạn xới suốt ngày đêm.
_ Dòng Nhật Lệ trong xanh, hiền hòa đã từng nổi sóng, chứng nhân lịch sử cho tinh thần quyết tử để bảo vệ thành quả Cách mạng. Mẹ Suốt Anh hùng đã đi vào huyền thoại văn học trong bài thơ của Nhà thơ Tố Hữu mà hầu hết người dân Việt đều thuộc lòng. Vẫn còn đó những bãi chiến trường xưa: Đồng Hới, Bến phà Long Đại Anh hùng …
Bằng những bàn tay, khối óc và nghị lực phi thường. Ngày nay, người dân Quảng Bình đang tập chung xây dựng quê hương ngày một giàu đẹp. Được thiên nhiên ban tặng những cảnh đẹp tuyệt vời trong đó nổi bật là động Phong Nha Kẻ Bàng nổi tiếng . Được công nhận là Di sản thiên nhiên thế giới .
–Từ nhỏ, Trương Hoài Thiên đã ham học, và đặc biệt yêu thơ từ khi còn cắp sách đến trường. Nhưng những biến cố trong cuộc sống, chị phải tạm xa ước mơ của chính mình.
_ Năm 1995. Khi vừa rời ghế nhà trường, Hoài Thiên theo gia đình của Anh trai vào lập nghiệp tại Biên Hòa, Đồng Nai… Trên quê hương mới, chị hòa đồng và bắt đầu cho một cuộc sống mới. Chị xin vào làm công nhân một Cty Liên doanh, ở đây chị đã gặp một chàng thợ điện hiền lành và hai người lên duyên vợ chồng
Hạnh phúc tưởng chừng như mỉm cười khi lần lượt hai người con đẹp như thiên thần ra đời. Nhưng một biến cố đã ập xuống ngôi nhà nhỏ của chị. Năm 2007.
_ Người chồng đã cùng chị xây dựng hạnh phúc cho gia đình, anh đã gặp một tai nạn lao động rồi để lại di chứng suốt đời. Một cú sốc khủng khiếp… Mọi gánh nặng được đặt vào đôi vai bé nhỏ, với vóc dáng mảnh mai, chị đã vừa làm mẹ, vừa làm cha, để nuôi dưỡng 2 đưa con thơ dại, khi con trai thứ hai chưa đầy tuổi.
Trải qua bao nhiêu thăng trầm của cuộc sống, cái duyên đã đến với thi.
Chính trong thời gian đó. Thơ như một người bạn thân thiết nhất để chị có thể tâm sự, trải lòng và gởi gắm những khát vọng, lấp đi nỗi buồn trông trải và hướng tâm hồn mình tới một tương lai tốt đẹp.
Chị viết rất nhiều thể loại thơ, và nhiều đề tài. Đặc biệt là tình yêu quê hương đất nước. Tình cảm chân thành, câu từ mộc mạc nhưng sâu sắc luôn mong muốn hướng thiện, như chính con người chị.
Trong sự nghiệp hoạt động thơ ca của mình. Chị vừa là nghệ sĩ diễn ngâm thơ trên các CLB, trang thơ, chị đã cống hiến, chung tay xây dựng phát triển CLB THƠ TÌNH VIỆT NAM của chúng ta.
Vào ngày này tháng này của 20 năm về trước chị và anh đã được ông Tơ bà Nguyệt kết tóc xe tơ, thắt chặt mối lương duyên nên nghĩa phu thê. Nhân kỉ niệm 20 ngày cưới của chị, Ban Chấp Hành CLB Thơ Tình Việt Nam tổ chức một chương trình đặc biệt, là một món quà của CLB Thơ Tình Việt Nam thay lời cảm ơn chị, trong suốt thời gian vừa qua, chị đã đóng góp công sức, chị đã lên sóng diễn ngâm rất nhiều chương trình cho tất cả các trang thơ trực thuộc của CLB Thơ Tình Việt Nam. Đã công hiến rất nhiệt tình cho sự nghiệp phát triển của CLB Thơ Tình Việt Nam được như ngày hôm nay.
Thưa quý vị! Nhà thơ nghệ sĩ Trương Hoài Thiên là một cây bút rất sắc sảo về thơ tình, những vần thơ của chị luôn song hành với cuộc sống thật, tính cách nhân vật trong thơ đều toát lên bức tranh hoàn hảo của cuộc sống đang diễn ra muôn màu muôn vẻ.
Với bút pháp thơ tình lãng mạn đã cho mọi người nghe đọc thấy được tình yêu tha thiết trong nhân gian, như cho ta lạc vào chốn mê cung tình ái.
Ít nhiều trong thơ của chị đã khơi dậy tình yêu trong trái tim mọi người, yêu cuộc sống hơn và thấy được niềm vui nỗi buồn để cùng xây dựng cho tâm hồn và cuộc sống hoàn thiện hơn.
Với những vần thơ thanh thoát ngôn từ được trau chuốt rất tỉ mỉ nên thơ của chị rất ngọt ngào đến gần với khán thính giả.
Bài 1
GIAO THỪA ĐÊM NAY
Mùa xuân này vui quá phải không anh
Bố mẹ chị anh vui đùa rộn rã
Bên mâm cơm có hoa đào nở rộ
Các cháu nô đùa vui tuổi ấu thơ
Mùa xuân này nhớ mãi phải không anh
Không thể nào quên dù bao mùa xuân tới
Cái tết năm nay mùa xuân cuộc sống mới
Em vui gia đình vui giữa tình Anh ..
(Ninh Viết Kiên họa)
Thế rồi em đã cưới chồng
Và người chồng ấy chính là anh đây
Ngày em cất bước xe hoa
Anh nâng ly rượu tình ta trọn đời
Hạnh phúc như được nhân đôi
Anh cùng em nguyện một đời bên nhau
Đôi ta hãy sống thủy chung
Đến khi tóc bạc còng lưng hãy còn
Hai bên họ bạn xa gần
Như thể làm chứng cho tình đôi ta
Yêu từ khi trẻ đến già
Đến khi răng rụng không phai tình này ..
Bài 2
KỲ DIỆU TÌNH YÊU
Mình xa nhau em càng thêm nhớ
Những lúc gần thương lại càng thương
Biết bao giờ mới thôi niềm vương vấn
Và tình anh ấp ủ mảnh tình em
Có những lúc đêm nằm không ngủ
Thao thức hoài Anh ngủ có ngon chăng
Ngày gặp anh đôi mắt có thâm quầng
Anh lại hỏi ngại quá làm sao nhỉ
Anh ghé tai đến gần em thủ thỉ
Mình yêu nhau em nhớ anh thật nhiều
Rồi thời gian như quay lại buổi chiều
Tình yêu chúng mình ôi sao mà kỳ diệu quá.
Bài 3
TÍNH CHUYỆN CHÚNG MÌNH
Anh và em sẽ sống
Trong một mái nhà tôn
Lấy trúc thưa làm cổng
Lấy tơ liễu làm mành
Mình cùng làm công nhân
Cùng nuôi heo nghề phụ
Trồng rau tăng nguồn thu
Kinh tế ta tạm đủ
Sinh con bước tiếp theo
Một hai ba bốn năm
Sáu bảy tám chín mười
Theo em thì bao nhiêu
Hay là vậy đi nhé
Em sinh thêm đứa nữa
Để thành lập đội banh
Anh Kiên huấn luyện viên
Nuôi dạy con cầu thủ
Em ngồi xem cổ vũ
Cho anh và cho con
Khi ta tuổi còn son
Tính sao cho vuông tròn
Ta cùng chung một hướng
Quyết đẻ một đội banh …
Hi hi dí dỏm quá phải không quý vị chúng ta cùng đón nghe xem Hoài Thiên đáp lại những gì nhé
“”Hoài Thiên trả lời”””
Anh ơi em sợ quá
Quyết đẻ một đội banh
Chúng mình chắc mất phần
Bên đàn con anh nhỉ
Em cùng anh suy nghĩ
Phải giữ sao vuông tròn
Cùng kế hoạch hai con
Cho tuổi son thắm mãi
Tình yêu còn đọng lại
Với năm tháng thời gian
Có cuộc sống thanh nhàn
Gia đình vui hạnh phúc …..
Bài 4
KỂ CHUYỆN ĐỜI EM

Và cứ thế em chăm làm việc
Có bạn hiền tha thiết mến thương
Gái trai chung một tuyến đường
Xưởng kề cạnh xưởng vấn vương tơ lòng
Anh dáng đẹp nhà không giàu có
Tâm tính hiền đức độ mến yêu
Gần anh cảm thấy thương nhiều
Ta mình cùng chuyến xe chiều bén duyên
Ngồi bên cạnh anh liền hỏi nhỏ
Hoài Thiên ơi em có vui không
Nếu anh xin ghép chữ đồng
Em suy nghĩ nhé vợ chồng nên đôi?
Em ngơ dại một hồi bày tỏ
Xin anh chờ hiểu rõ lòng nhau
Biết đâu hoa thắm thay màu
Chỉ nhờ năm tháng trao nhau nghĩa tình
Đôi ta hiểu chúng mình nên duyện nợ
Có mẹ cha hai họ chứng minh rồi
Tình yêu nồng nay đã ghép thành đôi
Buồng tim nhỏ thật bồi hồi xúc động
Cùng vun đắp vui tình chồng nghĩa vợ
Ta sớt chia những trăn trở lo toan
Dẫu khó khăn không nhăn nhó phàn nàn
Nên cuộc sống có muôn ngàn phúc hạnh.
Em muốn hái cả ngàn sao lấp lánh
Dành cho anh để cảm nhận lòng mình
Viết Kiên chồng luôn chiều quý vợ xinh
Hoài Thiên thấy yêu gia đình vô hạn.
Bố Mẹ gọi họp bàn các con nhé
Vì nay ta chẳng còn trẻ nữa rồi
Muốn tính rằng bán nhà cũ đi thôi
Để làm mới lại căn nhà đẹp đẽ
Ý tưởng ấy chúng con cùng vui vẻ
Đã hiểu rồi muốn bố mẹ được yên
Tuổi về già bên con cháu ngoan hiền
Và tin tưởng điềm nhiên niềm vui sướng
Đâu thể biết yêu thương chưa được hưởng
Mà nỗi đau đã vướng chẳng thể lường
Khổ lắm thay công sinh dưỡng tỏ tường
Chưa đền đáp trọn cung đường hiếu thảo
Nổi đau đến ào ào như cơn bão
Đang làm nhà có người báo nạn tai
Là anh Kiên bị điện giật nằm dài
Con quỳ lạy trời ngài ơi oan trái
Thương bố mẹ cả gia tài mơ mãi
Có căn nhà làm mới lại cũng nên
Đã tính toan muốn con cái vũng bền
Thì phải nghĩ an cư liền lập nghiệp
Anh yêu hỡi ta nguyện cầu trọn kiếp
Ở bên chàng ban cho thiếp niềm vui
Vậy mà nay những mơ ước chôn vùi
Hồn hiu hắt lủi thủi đời đơn lẻ
Nghĩ thương quá cho cuộc đời con trẻ
Hai bé ngoan chỉ có Mẹ cưng chiều
Thiếu vỗ về sự chăm sóc Bố yêu
Rơi hoàn cảnh phải chịu điều bất lực
Em vời vợi những đêm trường thổn thức
Bố Mẹ già luôn hết mực thương con
Tại vì đâu hạnh phúc chẳng vuông tròn
Phải đơn điệu héo hon nào suôn sẻ
Gia đình ta khó khăn về mọi lẽ
Một mình em chẳng thể quản mọi bề
Ốm đau nhiều bởi lòng dạ tái tê
Qua ngày tháng nỗi ê chề trĩu nặng
Bao thay đổi như trời mưa chuyển nắng
Ông yếu dần rồi lẵng lặng ra đi
Bà ngậm ngùi chẳng nói được điều chi
Niềm tâm sự mãi ôm ghì buồn tủi
Những yêu thương có đủ Ông bà nội
Ông đi rồi mang niềm nỗi đầy vơi
Chỉ còn bà bên con cháu mà thôi
Thương bà lắm cả một đời vất vả …
Bài 5
NHỚ VÀ THƯƠNG

Đêm chưa ngủ tâm hồn trống vắng
Nhớ thương người thầm lặng nơi xa
Làm sao chung một mái nhà
Không còn cách trở để ta thỏa lòng
Chàng có hiểu thiếp mong và nhớ
Chỉ nguyện cầu duyên nợ đẹp đôi
Có nhau bên cạnh vun bồi
Vẹn câu ước nguyện hết thôi khổ sầu
Em nhớ lắm người ơi thấu tỏ
Mỗi canh trường vò võ đợi trông
Đôi ta thắm mãi tơ hồng
Để tình sau trước sẽ không đổi dời
Này chồng hỡi khắc nơi tim nhỏ
Vợ thương chồng mỗi độ canh thâu
Một thân trằn trọc canh sầu
Trời thương xe trọn bởi câu đá vàng
Giờ đã điểm chuyển sang ngày mới
Cả đêm trường vời vợi nhớ thương
Em mong anh khỏe phi thường
Vợ chồng hạnh phúc uyên ương trọn tình.
Bài 6
TÌNH ĐẸP MÙA THU
Em muốn gửi về nơi anh yêu dấu
Cả thu vàng giọt nắng đậu tóc em
Và nụ hôn say ngất động môi mềm
Câu tha thiết muốn ru êm giấc ngủ
Nhớ da diết cuồng say trong vũ trụ
Niềm yêu thương như nước lũ tràn về
Mặc miệng đời những dè bĩu trách chê
Cũng là bởi tình chẳng hề có tội
Ghim ước mộng được cùng em chung lối
Và điểm tô mãi tươi đẹp cuộc đời
Để cho tình thắm thiết được lên ngôi
Đầy sức sống và vun bồi hạnh phúc.
Bài 7
THƯƠNG CUỘC TÌNH
PHƯỢNG buồn bã nhạt dần sắc đỏ
HỒNG cũng phai theo gió hạ tàn
TRỐN vào nhường chỗ thu sang
BIỆT xa để lại ngỡ ngàng mắt ai
NƠI phố cũ đêm dài nhung nhớ
ĐÂU bóng người duyên nợ còn mang
ĐỂ vun tình nghĩa thiếp chàng
CHO lòng vương vấn lang thang kiếm tìm
Ô cửa nhỏ lặng im dõi bóng
THƯỚC đo nào được vọng thương yêu
HAI phương nỗi nhớ thêm nhiều
ĐẦU luôn ghi dấu bao nhiêu mộng vàng
LỆ cay đắng trái ngang kiếp phận
TUÔN chảy theo cả tấn âu sầu
PHƯỢNG HỒNG TRỐN BIỆT NƠI ĐÂU
ĐỂ CHO Ô THƯỚC HAI ĐẦU LỆ TUÔN.
Bài 8
TÂM SỰ CÙNG MẸ CHA
Nhìn tấm ảnh bỗng trào dâng cảm xúc
Thuở năm nào con mặc áo cô dâu
Cạnh mẹ cha se kết mối duyên đầu
Hai họ gửi chúc mừng câu hạnh phúc
Thế mà đã hai chục năm rồi đấy
Thời gian trôi đưa đẩy những tủi buồn
Mối duyên nồng cuộc sống chẳng sẻ suôn
Tình lận đận nước mắt tuôn năm tháng
Con vẫn hiểu nghĩa vợ chồng sâu nặng
Dẫu khó khăn phải cố gắng vượt qua
Nhưng chữ ngờ có ai đã hiểu ra
Con gục ngã nghe tin nhà tai nạn
Chồng con đó bây giờ không minh mẫn
Điện giật người ngơ ngẩn chẳng biết chi
Thời gian trôi hết cả tuổi xuân thì
Thương con nhỏ khắc ghi ơn nội ngoại
Con hờn dỗi giữa cuộc đời ngang trái
Nhờ bạn bè trai gái mãi động viên
Từ miếng ăn câu nói đến bạc tiền
Luôn bên cạnh điềm nhiên tình chia sẻ
Cũng từ ấy con bình yên vui vẻ
Giữa cuộc đời cần lắm nhé yêu thương
Để hôm nay con bước tiếp đoạn đường
Dẫu phía trước còn khó khăn trở ngại
Xin ghi nhớ công ơn này mãi mãi
Vốn liếng giờ còn lại chữ yêu thương
Tình cho đi sẽ vơi bớt đoạn trường
Sống cõi tạm sầu vương không còn nữa
Cha Mẹ hỡi con xin gửi lời hứa
Chẳng buông lời phải chọn lựa đúng sai
Ở nơi đây tâm cầu nguyện mãi hoài
Cha Mẹ hiểu độ tương lai con cháu.
Bài 9
KÍ ỨC CÒN ĐÂY
Đã mấy mùa xuân hạ đến thu đông
Con gái phải cài bông hồng màu trắng
Nhưng kí ức hình bóng cha thầm lặng
Vẫn còn đây dù năm tháng trôi hoài
Cha tự hào mình là trưởng vế vai
Có việc lớn thân trai người gương mẫu
Dạy con hiểu sớm chiều luôn phấn đấu
Để làm người hữu dụng của mai sau
Cha là người luôn dẫn bước đi đầu
Nuôi ong mật, bồ câu ..Chăm cây trái
Tuổi thơ ấu đến nay con nhớ mãi
Mỗi đêm về Cha kể lại chuyện xưa
Những canh trường trời vẫn cứ rét mưa
Cha bẫy thú chẳng chừa con nào cả
Đã sập hố người thấy vui trong dạ
Giữ thú hoang cho làng xã yên lành
Đến bây giờ tên vẫn cứ vang danh
Khi nhắc gọi TRƯƠNG VĂN AM Cha đó
Là ngọn đuốc rọi muôn đường sáng tỏ
Con tự hào là con gái của Cha
Thời gian dần đưa ngày tháng đi qua
Những kỉ niệm về cha sao nói hết
Một người mẫu chẳng bao giờ biết mệt
Hiến dâng đời trọn vẹn cả tài tâm
Nhớ mẹ cha đôi mắt đẫm lệ tràn
Con cầu nguyện người bình an siêu thoát
Để cuộc sống cháu con luôn thành đạt
Kí ức về con thương nhất mẹ cha.
Bài 10
QUÀ TẶNG CHO ANH
Em muốn tặng cho anh nhiều hơn nữa
Cả khoảng trời và ngọn lửa yêu thương
Chỉ ước mong Anh khoẻ mạnh phi thường
Luôn bên cạnh yêu thương và chia sẻ
Em chỉ muốn cùng anh về quê mẹ
Nơi những ngày thơ bé được khuyên răn
Lời mẹ cha cuộc sống dẫu nhọc nhằn
Đừng bỏ cuộc vượt khó khăn sẽ thắng
Anh yêu hỡi em gửi món quà tặng
Là tình yêu mãi mãi đến vĩnh hằng
Anh nhận rồi và thấu hiểu em chăng
Ưa buồn tủi những lúc mình xa vắng
Em muốn gửi nụ cười làm quà tặng
Kèm theo cùng đó là lẵng hoa tươi
Chỉ mong anh mỗi ngày mới rạng ngời
Năm tháng khỏe đầy cơi niềm hạnh phúc.
Bài 11
EM MUỐN VỀ
Em muốn về để được cạnh bên anh
Hoàng hôn xuống buồng tim không còn lạnh
Trần gian cõi ta bà nhiều nhân tánh
Phúc hạnh về em nhận lãnh yêu thương
Mình bên nhau chung nhịp đập tim hường
Bao kỉ niệm thủa yêu đương bẽn lẽn
Ở đôi mắt gửi tròn câu ước hẹn
Lời yêu nào hai đứa vẹn chung đôi
Có tình yêu mình thấy dạ bồi hồi
Ôi thèm khát đôi môi hồng cháy bỏng
Tim mách bảo mỗi ngày anh trông ngóng
Đợi em về tình thỏa mộng men say
Màn đêm buồn người hỡi chàng có hay
Và có hiểu em nơi này tê dại
Hồn sâu lắng khoảng thời gian hoang hoải
Chỉ một mình nhớ lại khoảng trời yêu
Em nhớ anh nhớ nhiều lắm anh à
Chỉ mong được sớm qua ngày đơn lẻ
Anh yêu hỡi đừng rời xa em nhé
Đợi em về mình sẽ trọn niềm mơ.
Bài 12
TUỔI ĐỜI THƠ MỘNG
HƯỚNG về nét đẹp nhân văn
DƯƠNG là nhật nguyệt in hằn tháng năm
ĐẸP sao tựa ánh trăng rằm
NHẤT là những bữa mười lăm tỏ tường
MẶT xinh đẹp bởi mến thương
TRỜI xanh lồng lộng vấn vương gió ngàn
ĐỜI người ở chốn trần gian
EM luôn cầu nguyện cơ hàn sẽ qua
ĐẸP sao tình nghĩa đậm đà
NHẤT ta nhì bạn mặn mà thi ca
LÀ câu vần đến mọi nhà
THỜI vui để nhớ kiêu sa hỡi người
YÊU nhiều lắm bạn hiền ơi
THƠ vần gửi lại cuộc đời đầy vơi
HƯỚNG DƯƠNG ĐẸP NHẤT MẶT TRỜI
ĐỜI EM ĐẸP NHẤT LÀ THỜI YÊU THƠ.
Bài 13
LỜI ANH NÓI
Anh đã nói mình yêu nhau mãi mãi
Trọn một đời sẽ không phải chia xa
Cha mẹ thương cho hai trẻ một nhà
Niềm hạnh phúc Em thầm mơ cõi dạ
Anh đã nói chỉ Em là tất cả
Tình đong đầy người chẳng sá bão giông
Chỉ thầm mong mình giữ vẹn chữ đồng
Này Anh hỡi sao giờ không còn nhớ
Giữa cuộc sống đêm ngày Em trăn trở
Chỉ riêng mình nuôi dạy dỗ con thơ
Những khát khao mong ước với đợi chờ
Con ngoan ngoãn tuổi dại khờ khỏe mạnh
Vì số phận tai ương không thể tránh
Đã tạo rồi phải nhận lãnh đau thương
Mỗi mình em thao thức suốt canh trường
Nghĩ hoàn cảnh mà thương chồng khờ dại
Ai biết được cuộc sống nhiều ngang trái
Để mẹ hiền lòng tê dại héo hon
Vẫn đậm sâu tình mẫu tử vẹn tròn
Tựa biển cả cháu con hoài ghi nhớ.
Cảm ơn quý vị đã thưởng thức hết những lời tự sự về cuộc đời và sự nghiệp của nhà thơ nghệ sĩ Trương Hoài Thiên.
BTV Ánh Dương 🌻