CHÂN DUNG THI SĨ TỊNH THANH VÂN

CHÂN DUNG THI SĨ TỊNH THANH VÂN

 

Nhà Thơ: TỊNH THANH VÂN

Tên thật là : Võ Thị Tuyết Vân

Sinh năm: 1969

Hiện cư ngụ: Tây Úc

Hội viên: CLB Thơ Tình Việt Nam.

 

Nhà Thơ: TỊNH THANH VÂN

Tên thật là : Võ Thị Tuyết Vân, sinh ra trong một gia đình trung lưu ở Bến Tre, ngay từ nhỏ đã có năng khiếu cảm thụ thơ văn, từ khi học trên ghế nhà trường, đã tập tành viết thơ, nhưng vần thơ mộc mạc ngây thơ của tuổi học trò đã âm ỉ trong tâm trí của chị.

 

Tôi tiếp chuyện với chị qua điện thoại vào một buổi chiều giữa Tây Úc và Việt Nam cách nhau 2h đồng hồ, lúc đó chị đang lái xe từ chỗ làm về nhà. Dù chị đang sinh sống ở một phương trời rất xa, những tôi cảm nhận được qua những lời nói, cùng tiếng thở dài và những lúc chị chững lại trầm ngâm một lát, khi tôi hỏi chuyện về cuộc đời chị. Với giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào cùng nỗi nhớ quê hương da diết. 

 

_ Chị lớn lên trên vùng đất đồng bằng Nam Bộ- Bến Tre xứ Dừa, vời bạt ngàn vườn cây ăn trái, tuổi thơ chị được vui đùa cùng các bạn đồng trang lứa bên cánh đồng lúa mênh mông bát ngát trải rộng, những cánh cò bay lả rợp rờn, bên hàng Dừa vươn mình du dương trong nắng gió, cùng những cây cầu tre lắt léo gập ghềnh khó đi, chiều chiều vang vọng những câu câu Hò điệu Lý rất ngọt ngào thấm nhuần vào tâm trí của chị.

Học tốt nghiệp xong chị đã tạm gác lại những đam mê của mình để bước vào cuộc sống gia đình mưu sinh, chị đã định cư ở một vùng đất Tây Úc xa xôi, những số phận của chị đã không được vuông tròn hạnh phúc, và rồi trong lúc chị bị mất phương hướng thì chị đã tìm về niềm đam mê thời thơ ấu của mình. Chị đã sáng tác rất nhiều thi phẩm về cuộc đời mình, cùng những nỗi đau và niềm nhớ thương quê hương da diết đến cồn cào. Chị đã cho ra mắt rất nhiều thi phẩm thơ tình được chuyển thể ra các làn điệu chèo, quy thi hữu trong giới chơi thơ đánh giá rất cao.

Những thi phẩm của chị đều mang âm hưởng cùng nỗi buồn man mác, đã chạm đến trái tim của rất nhiều độc giả. 

 

Để kỉ niệm Sinh Nhật CLB Thơ Tình Việt Nam đã tổ chức cuộc thi viết Thơ- Văn về quê hương của chính tác giả, lần thứ nhất.

 Chị đã đoạt giải nhất cuộc thi với lượng like comment nhiều nhất, Được CLB Thơ Tình Việt Nam trao kỉ niệm chương, bằng đá trắng có ken hình ảnh của chị trên kỉ niệm chương, 

Thi phẩm đoạt giải nhất đã được nghệ sĩ diễn ngâm trong đêm gala trao giải thưởng được đưa lên kênh Youtube của CLB Thơ Tình Việt Nam.

Đó là một sự ghi nhận từ CLB Thơ Tình Việt Nam cũng như những thành quả của chị công hiến cho nền thơ văn của Việt Nam trong thời đại 4.0 này. 

 

HỘI NHÀ THƠ VIỆT NAM giới thiệu một số thi phẩm mới của nhà thơ Tịnh Thanh Vân mới sáng tác đến với quý độc giả với ngòi bút sắc bén của mình nhà thơ Tịnh Thanh Vân đã khắc họa lên những bức tranh thơ thật sống động, với nhiều khía cạnh khác của của cuộc sống đời thường.

 

Bài 1

LAU DÒNG NƯỚC MẮT 

 

Mây xuống thấp cuối chân trời khuất dạng 

Lòng chợt buồn theo những áng thơ trôi 

Thả hồn bay tìm dĩ vãng xa rời 

Em gom nhặt tình rơi theo chiếc lá  

 

Vẫn thầm nhắc vùi chôn đi tất cả 

Cho giọt sầu không lã chã bờ môi 

Nếu chẳng quên được ngày tháng qua rồi 

Thì tim nhỏ sau ngừng thôi nhung nhớ  

 

Em cứ nghĩ xa nhau không còn khổ 

Có ai ngờ lệ đổ rớt từng đêm 

Tình đã phai còn chi phút êm đềm 

Khơi kỷ niệm canh dài thêm thổn thức 

 

Thương và hận dầy vò trong lồng ngực 

Đắng cay nhiều làm ray rức nhói đau 

Dần về khuya thấm lạnh má nhạt màu 

Xin bôi xoá và lau dòng nước mắt  

 

Gom mảnh vỡ cùng lời thề ngoảnh mặt 

Lắp cho đầy mà se thắt niềm vui  

Lỡ yêu rồi đành ôm nỗi ngậm ngùi 

Cố mạnh mẽ đẩy lùi xa quá khứ…

 

Bài 2

QUÊ HƯƠNG CỦA MẸ 

 

Quê hương là tiếng ầu ơ

Là con diều biếc tuổi thơ trên đồng 

Câu hò điệu hát trên sông 

Mẹ ru con giấc say nồng tình quê

 

Những chiều thả dọc triền đê

Hàng dừa ngả bóng nón che ngang mày

Chắt chiu hạt gạo luống cày

Ấm đời tần tảo bao ngày chợ trưa 

 

Mẹ hiền chẳng quản nắng mưa

Muôn vàn gian khó vẫn chưa muộn phiền

Dù con đi khắp mọi miền

Quê hương yêu dấu không quên bao giờ 

 

Ngày dài xứ lạ bơ vơ

Lòng con vẫn gởi tuổi thơ về nguồn

Để nghe thương nhớ nhiều hơn

Sân trường bè bạn thuở còn đôi mươi 

 

Hàng cây phượng vĩ tuyệt vời 

Tiếng ve hè gọi vẳng lời thầy cô

Tìm về ký ức mộng mơ

Thắm nhuần ân nghĩa câu thơ gọi mời  

 

Quê mình đẹp lắm mẹ ơi 

Làm sao kể hết một đời cho xong 

Năm dài tháng đợi chờ mong

Con về bên mẹ ấm vòng tay xưa …

 

Bài 3

NHỚ HẠ BUỒN XƯA 

 

Vào yêu đẹp mối duyên đầu 

Ghi bao kỷ niệm khắc sâu cõi lòng 

Bao năm hương lửa ấm nồng 

Dấu yêu còn đó mãi trong tim mình 

 

Những đêm trăng sáng lung linh

Cùng nhau sánh bước ân tình anh ơi 

Bàn tay đan chặt không rời 

Lời ru dịu ngọt trọn đời có đôi 

 

Hạ về từng cánh phượng rơi

Mùa hè năm ấy tơ trời lộn se

Âm vang buồn bã tiếng ve

Hai phương xa cách phòng the lỡ làng 

 

Nhặt từng cánh phượng bàng hoàng 

Ép vào tim vỡ ngỡ ngàng lứa đôi 

Lệ sầu thấm ướt bờ môi

Dây chùng phím lỡ rã rời cơn mê   

 

Hận người bóp nát lời thề

Để bao ảo mộng hiện về đêm nay

Tàn canh thao thức thở dài

Dòng châu tuôn chảy tuyền đài vương mang…

 

Bài 4

TRĂNG SOI

     

Đêm nay trăng trải lụa vàng 

Tiếng con chim nhạn khẽ khàng trong sương  

Nhìn trăng em gởi lời thương 

Về nơi xa ấy dặm trường nhớ nhau

 

Anh ơi! Chớ để tình đau

Nhờ trăng soi bóng nhuộm màu thủy chung 

Hẹn ngày duyên thắm tao phùng 

Hòa cùng nhịp đập ấm nồng lửa hương 

 

Dù cho trời đổ mưa giông 

Ngăn sông cách biển vẫn không cách lòng 

Cuối thu se lạnh sang đông 

Từng đêm gối lẻ đôi dòng tương tư

 

Thời gian sao cứ mịt mù

Tóc sâu nhuốm bạc kể từ vắng nhau

Bàn tay anh nắm hôm nào 

Giờ xa dịu vợi sầu đau phương này  

 

Soi gương má thắm đổi thay

Môi hồng giờ cũng nhạt phai ít nhiều

Mắt huyền thuở ấy anh yêu 

Chân chim hằn nét mỹ miều còn đâu…

 

Bài 5

 

DUYÊN LỠ 

                     

Thuyền tách bến sao bờ còn rơi lệ

Trả cho người bao ước thệ ban đầu 

Hứa mà chi khi lòng chẳng bền lâu 

Lời chung thủy đem vùi sâu đáy vực 

 

Xin trao gửi trắng canh dài thao thức 

Cùng con tim bất lực trước khổ sầu 

Xót cuộc đời chịu lắm những niềm đau 

Ôm ngang trái về đâu thân mòn mỏi

 

Mùa đông lạnh sương mờ giăng kín lối 

Mây chợt buồn dâng nỗi nhớ lên cao

Tiếng yêu thương sao chất chứa nghẹn ngào 

Hồn vụn nát mộng hôm nào dang dở 

 

Còn đâu nữa anh ơi đừng than thở 

Xa nhau rồi tan vỡ một giấc mơ 

Giữ hay buông bỡ ngỡ khúc đợi chờ  

Mưa rắc hạt nhỏ to đêm buốt giá 

 

Anh yêu hỡi dòng đời chia đôi ngả

Vòng tay xưa riệu rã tự bao giờ 

Hoa ân tình vội héo rũ xác xơ 

Câu duyên nợ hững hờ chan giọt đắng…

 

Bài 6

LẠC DÒNG TƯƠNG TƯ 

 

Hôm nay nắng nhoẻn miệng cười 

Lá thu xào xạc bao lời đáng yêu 

Hình như gió nói hơi nhiều 

Bởi anh qua ngõ liếc xiêu mái nhà 

 

Vì ai biển hát tình ca

Sóng xô từng đợt chân ngà người dưng 

Ngày vui sao đến lạ lùng 

Tiếng reo chuông điện thơm lừng lời yêu 

 

Bỗng nhiên lối nhỏ đìu hiu

Ngẩn ngơ ra đứng xế chiều về ngang 

Nhìn nhau một thoáng ngỡ ngàng 

Sáng nay thức giấc ai chan nỗi buồn 

 

Trời chia em nửa hoàng hôn

Anh chia em nửa cõi hồn thương đau   

Chân mây nhuộm tím một màu

Hai phần góp lại thành sầu thiên thu 

 

Trăng vàng phơi gối tương tư 

Trăm năm em giữ thật hư vào lòng 

Dù là bến đục hay trong

Cũng đành cam chịu gánh gồng riêng em…

 

Bài 7

NẮNG CHIỀU THU 

 

Chuyện ngày cũ giờ xin anh chối bỏ

Nắng chiều thu thôi bỡ ngỡ thương sầu 

Chẳng còn gì để lưu giữ cho nhau 

Hay một khối khổ đau em hứng trọn 

 

Tìm đâu nữa đường xưa từng đưa đón 

Lá vàng rơi theo ngọn gió trải đầy 

Chân ngập ngừng nghe băng giá phủ vây 

Hồn se thắt thân gầy thêm rời rã

 

Nếu em biết tình yêu chia đôi ngả

Phúc ban đầu mình vội vã mà chi 

Để bây giờ anh cất bước ra đi 

Bao cay đắng ôm ghì trong vô định 

 

Lòng chợt hiểu trái tim anh toan tính 

Phận bọt bèo sao liều lĩnh mộng mơ 

Đành vùi chôn với nỗi nhớ xa mờ

Dòng lệ nóng quanh bờ mi ước đọng 

 

Dù tuyệt vọng vẫn kéo dài cuộc sống 

Lòng chạnh buồn giấc mộng cũng rong rêu 

Còn tình xưa như áng mây mỗi chiều 

Trôi dạt mãi tiêu điều nơi hoang vắng…

 

Bài 8

MỘNG ĐÊM THU

 

Đêm chong bấc em đong hờn cô quạnh

Thắp nỗi buồn bất hạnh mối duyên xưa

Tiếng đàn rung theo từng ngón tay thừa

Cung phím lỡ đã bao mùa đau nhói

 

Về đâu hỡi bước chân trần vô tội

Chữ bình yên dịu vợi ở phương nào 

Lặng lẽ tìm mà lệ mãi dâng trào

Đường tình ái vẫn trao điều trắc trở

 

Hồn tê dại cố quên lòng cứ nhớ

Ngập đắng cay dang dở mộng ban đầu 

Ánh trăng vàng dằng dặc suốt đêm thâu 

Không soi thấu trái sầu người viễn xứ

 

Muốn quay lại nhưng lòng còn do dự

Lắm ước mơ cũng tự chết nghẹn ngào 

Em giờ đây ở tột đỉnh thương đau

Hồn lạnh lẽo buồng tim màu vỡ nát 

 

Thu đổ lá vội xa cành xào xạc

Anh đi rồi ngơ ngác những vần thơ 

Mỗi đêm về em kể một giấc mơ 

Và hoài mãi đợi chờ ngày tao ngộ…

 

Bài 9

 

Tháng bảy đại lễ Vu Lan người ta viết về mẹ nhưng hôm nay con xin được viết về Cha 

Cha vắng bóng thắm thoát mà đã 13 năm trôi, thời gian cũng nhiều thay đổi đời con ba chìm bẩy nổi lênh đênh con tập tành làm thơ và viết rất nhiều về công ơn của Mẹ đến hôm nay ngày cúng cơm của Ba mà con không về được thắp nén hương vì dịch lan tràn Ba ơi nơi này con xin viết bài thơ với lòng thương nhớ con kính dâng Ba….

 

         VIẾT TẶNG CHA

            

Bài thơ này con viết tặng riêng cha

Luôn nhắc nhở không xóa nhòa quá khứ

Nơi xứ lạ con làm thân Nữ thứ

Vẫn nhớ nhiều kỷ niệm cũ quê hương 

 

Với những chiều nắng rụng ở ven đường 

Mẹ nhặt thóc cha thường đun bếp lửa

Ấm trà nóng mắt nhìn ra khung cửa

Dõi theo con hết phân nửa cuộc đời 

 

Bỗng một chiều con chết lặng chơi vơi 

Nghe tin dữ cha rời xa vĩnh viễn 

Con hoảng thốt vội vàng về đưa tiễn

Nước mắt rơi uất nghẹn ứa trong lòng 

 

Cha đi rồi băng giá ngập trời đông

Tìm đâu nữa cõi lòng nghe quặn thắt 

Lời con viết với nỗi đau dằn vặt 

Mẹ nặng mang trọn chín tháng mười ngày

 

Còn đời cha chai sạn cả đôi tay

Cũng đã nói thế thay đời tần tảo

Con khôn lớn qua lời cha chỉ bảo 

Biết thương người để tạo phước mai sau

 

Thời gian trôi chớp nhoáng vội qua mau

Cha vắng bóng mười ba lần thu đến

Nén hương thắp cơm chay và ngọn nến

Dâng tấm lòng yêu mến kính gởi cha…

 

Bài 10

 

VU LAN TẶNG MẸ

          

Vu Lan tháng bảy lại về 

Dõi trông quê cũ trăm bề vấn vương

Chạnh lòng hoài vọng quê hương

Nhớ hình dáng mẹ tình thương dạt dào 

 

Nỗi niềm con trẻ khát khao 

Được ngồi bên mẹ ngọt ngào vòng tay 

Cho con chăm sóc mỗi ngày

Lau khô dòng lệ thế thay nụ cười 

 

Chỉ là mộng ước mù khơi

Hai phương cách trở biển trời mênh mông 

Năm canh giọt chảy đôi dòng 

Thân cò hiu quạnh nhớ mong con khờ

 

Xứ người lặng lẽ bơ vơ 

Đường muôn vạn lối mịt mờ xót xa 

Thuở xưa yên ấm ngọc ngà

Nâng đàn chim nhỏ mẹ cha héo mòn

 

Ngước nhìn trăng sáng đầu non

Chấp tay khấn nguyện vẹn tròn ước mơ 

Nhớ thương đem gởi vào thơ 

Từng giây từng phút đợi chờ dịch tan 

 

Hôm nay mừng lễ Vu Lan 

Hương dâng cầu phước bình an mẹ hiền 

Đường bay cất cánh nối liền 

Con về cạnh mẹ thoả niềm hoài mong…

 

Thay mặt Hội Nhà Thơ Việt Ánh Dương: Cảm ơn quý độc giả đã đọc hết chùm thơ của nhà thơ Tịnh Thanh Vân  

 

Chúc quý vị có thật nhiều lăng lượng. 

 

          Biên Tập: Ánh Dương

Bài viết liên quan
Contact Me on Zalo